Pages

Monday, November 10, 2014

Đại Bi Tâm

 Phúc nhân phúc viên,  Như Lai từ tại sanh....
 Niệm pháp không rời tâm 

    Người tư duy chánh pháp

  Niệm Phật,pháp,tăng...

 1 người tư duy chánh pháp còn hơn cúng dường khắc 7 báo
 -Người bố thí hạnh,bố thí pháp,bố thí yBố thí (zh. 布施, sa., pi. dāna) là hành động hiến tặng vật chất, năng lực hoặc trí huệ cho người khác, được xem là hạnh quan trọng nhất trong Phật pháp. Bố thí là một trong sáu hạnh Ba-la-mật-đa (Lục độ), một trong Thập tùy niệm (pi. anussati) và là một đức hạnh quan trọng để nuôi dưỡng Công đức (sa. puṇya). Theo chiết âm Hán Việt, bố (布) = Phân tán, ban phát cho khắp nơi, cho hết - thí (施) = giúp, cho.Trong Phật giáo Nguyên thủy, bố thí được xem là phương tiện để đối trị tính tham ái, vị kỉ và được thực hành để tránh khổ đau của đời sau. Theo Đại thừa, bố thí là biểu hiện của lòng Từ bi và là phương tiện để dẫn dắt chúng sinh đến giác ngộ. Hành động bố thí thức ăn cho các vị Khất sĩ hiện nay vẫn còn phổ biến tại các nước theo Phật pháp Nam truyền. Phật tử tại các nước này cúng tặng tiền bạc và phẩm vật cho chùa chiền và tăng sĩ, ngược lại các vị tỉ-khâu "bố thí" Phật pháp, hướng dẫn tu học. Hành động này cũng được xem là để nuôi dưỡng phúc đức.
 -Bố thí xuất phát trong lòng từ bi mà có chẳng hạn như người công dân làm lương ít mà có lòng thương người ,cúng dường,cúng điếu,tiền thuốc thang,cúng y tăng ni,hay cứu chuộc cho một ai đó hay cầu siêu cho ông bà hoá giản hay cầu cho những cai không thân nhân gọi là siêu mồ lạc mã thì công đức phức vô lậu là làm điều thiện với tâm chân thành, làm vì nghĩa chứ không vì tham cầu điều gì mới được phước vô lậu, là phước đức lớn của trời.

 -Một người giàu có doanh nghiệp dư giã đem tài sản bố thí để kiếp sao hưỡng phước báo lớn nhưng người đó đã nghỉ sai vì họ giàu trên xương máu và bóc lột sức lao động cuả công nhân dù có tích phức cũng không hưỡng nhiều như người lương thiện phước báu ấy gọi là  Phước Hữu lậu
 là làm việc thiện với tâm tính toán vụ lợi nên chỉ có phước hữu lậu, là phước nhỏ của thế gian.phước báo trong đau khổ....Người không hiểu Phật pháp, tuyên dương "phước huệ song tu" là một sự sai lầm lớn. Có phước hữu lậu làm sao tu huệ được? Huệ là giới luật, là đức hạnh của con người và của các bậc Thánh Tăng. Đối với các vị Thánh Tăng thì chỉ có ba y và một bình bát, đi xin ăn mỗi ngày thì làm sao có phước hữu lậu cho được?
 Trong kinh Nguyên Thủy, Đức Phật đã xác định rõ ràng: "Trí tuệ ở đâu thì giới luật ở đó, trí tuệ làm thanh tịnh giới luật, giới luật làm thanh tịnh trí tuệ".
Người có phước hữu lậu thì không bao giờ có trí tuệ; người có phước hữu lậu thì không bao giờ giữ gìn nghiêm chỉnh giới luật; người có phước hữu lậu thì không bao giờ được gọi là Trưởng Lão, nghĩa là không chứng quả giải thoát, vì chẳng bao giờ ly dục ly ác pháp. Chẳng ly dục y ác pháp thì chẳng bao giờ ngăn ác diệt ác pháp, do đó tu hành chỉ uổng phí một đời mà thôi. 




No comments:

Post a Comment